Quan hệ pháp luật dân sự được hiểu như thế nào? Phân loại quan hệ pháp luật dân sự theo các tiêu chí nào? Hãy cùng tìm hiểu qua bài viết sau nhé!
Quan hệ pháp luật dân sự là gì?
Quan hệ pháp luật dân sự là một loại quan hệ xã hội mà được điều chỉnh bởi các quy định pháp luật dân sự, phát sinh trong lĩnh vực dân sự liên quan đến yếu tố nhân thân và tài sản, chẳng hạn như hôn nhân gia đình, lao động, thương mại và các lĩnh vực khác. Quan hệ pháp luật dân sự phát sinh từ các lợi ích vật chất và nhân thân được điều chỉnh bởi các quy định pháp luật dân sự. Các bên tham gia trong quan hệ pháp luật dân sự được đảm bảo bình đẳng về mặt pháp lý, quyền lợi và nghĩa vụ dân sự của các bên được nhà nước bảo đảm thực hiện bằng các biện pháp có tính cưỡng chế.
Các quan hệ pháp luật dân sự là kết quả của sự tác động của các quy định pháp luật lên các quan hệ xã hội. Khi các quy định pháp luật được thiết lập để điều chỉnh các quan hệ này, các bên tham gia vào các quan hệ đó sẽ có các quyền và nghĩa vụ pháp lý tương ứng. Vì vậy, Nhà nước có trách nhiệm bảo đảm thực hiện các quyền và nghĩa vụ pháp lý này. Tuy nhiên, sự tác động của các quy định pháp luật vào các quan hệ xã hội không làm mất đi tính xã hội của các quan hệ này. Thay vào đó, các quan hệ này mang một hình thức mới, gọi là “quan hệ pháp luật”. Điều này có nghĩa là các quan hệ xã hội ban đầu vẫn được duy trì, nhưng chúng được điều chỉnh và kiểm soát bởi các quy định pháp luật. Hậu quả của việc điều chỉnh các quan hệ xã hội bằng các quy định pháp luật là các quyền và nghĩa vụ của các bên được Nhà nước bảo đảm thực hiện bằng những biện pháp cưỡng chế của Nhà nước. Điều này đảm bảo rằng các bên trong quan hệ pháp luật sẽ phải tuân thủ các quy định pháp luật và thực hiện các nghĩa vụ của mình. Nếu không, họ sẽ phải đối mặt với hậu quả pháp lý theo quy định của pháp luật.
Các bên tham gia vào quan hệ pháp luật dân sự thường có mục đích và lợi ích riêng, có thể là để bảo vệ quyền và lợi ích của mình, đảm bảo sự an toàn và đầy đủ các quyền lợi pháp lý. Tuy các quan hệ dân sự hình thành một cách khách quan nhưng được thực hiện thông qua hoạt động có ý thức của con người, nội dung mối quan hệ mà các bên tham gia phải xuất phát từ ý chí của mỗi người. Mỗi cá nhân có quyền lựa chọn và quyết định tham gia vào các quan hệ dân sự hay không tham gia, dựa trên nhu cầu và lợi ích của bản thân. Tuy nhiên, việc không tham gia vào các quan hệ pháp luật dân sự cũng có thể đem lại những hậu quả tiêu cực cho bản thân và xã hội, như mất đi quyền lợi pháp lý, bị tổn thương tài sản và danh dự cá nhân, ảnh hưởng đến quan hệ xã hội.
Có thể nói, quan hệ pháp luật dân sự rất đề cao sự tự do ý chí của các bên, các bên có quyền tự quyết định tham gia hay không tham gia vào quan hệ pháp luật dân sự, và nếu tham gia, họ cũng có quyền tự quyết định nội dung và phạm vi của mối quan hệ đó. Tuy nhiên, sự tự định đoạt và ý chí tự do này phải được thực hiện phù hợp với quy phạm pháp luật dân sự, để đảm bảo tính hợp pháp và tránh vi phạm quyền lợi của các bên khác trong quan hệ pháp luật dân sự.
Phân loại quan hệ pháp luật dân sự
Quan hệ tài sản và quan hệ nhân thân
Pháp luật dân sự là lĩnh vực quan trọng của pháp luật, điều chỉnh các quan hệ giữa các chủ thể trong xã hội. Quan hệ pháp luật dân sự được phân loại thành hai nhóm chính: quan hệ tài sản và quan hệ nhân thân.
– Quan hệ tài sản liên quan đến các quan hệ về sở hữu tài sản, hợp đồng, thừa kế, bảo lãnh, bảo hiểm,… Theo đó, các bên trong quan hệ tài sản sẽ liên quan đến việc sở hữu một tài sản cụ thể hoặc chuyển nhượng tài sản từ chủ thể này sang chủ thể khác.
– Quan hệ nhân thân, tương tự như tên gọi, liên quan đến các giá trị tinh thần của chủ thể. Quan hệ nhân thân không liên quan đến tài sản và không thể dịch chuyển cho chủ thể khác. Ví dụ về các quan hệ nhân thân bao gồm quyền đứng tên tác giả, quyền đối với danh dự, nhân phẩm, uy tín,…
Phân định các quan hệ pháp luật dân sự theo nhóm quan hệ mà luật dân sự điều chỉnh không chỉ có ý nghĩa thực tiễn lớn trong việc áp dụng các biện pháp cưỡng chế mà còn hỗ trợ trong việc xác định trách nhiệm pháp lý và tìm ra cách giải quyết tranh chấp phù hợp. Trong các quan hệ tài sản, khi có tranh chấp, pháp luật dân sự sẽ sử dụng các chế tài mang tính chất tài sản như thu hồi tài sản, bồi thường thiệt hại tài sản hoặc yêu cầu đối tác thực hiện đầy đủ các nghĩa vụ tài sản theo hợp đồng. Việc này giúp bảo vệ quyền lợi và định hướng người tham gia quan hệ tài sản trong hành vi của mình.
Trong quan hệ nhân thân, pháp luật dân sự sử dụng các biện pháp khác nhằm hồi phục lại tình trạng ban đầu và bảo vệ giá trị tinh thần của chủ thể. Điển hình là công nhận quyền tác giả, công khai xin lỗi, cải chính hoặc bồi thường thiệt hại tinh thần. Những biện pháp này giúp bảo vệ các quyền lợi về danh dự, nhân phẩm, uy tín của chủ thể và khuyến khích các bên tham gia quan hệ nhân thân có hành vi đúng đắn, đạo đức.
Vì vậy, phân loại các quan hệ pháp luật dân sự theo nhóm quan hệ mà pháp luật điều chỉnh là cần thiết để tạo ra các biện pháp khác nhau trong việc giải quyết tranh chấp cũng như bảo vệ các quyền lợi của các bên tham gia quan hệ pháp luật dân sự.
Quan hệ pháp luật dân sự tuyệt đối và quan hệ pháp luật dân sự tương đối
– Quan hệ pháp luật dân sự tuyệt đối được xác định bởi sự tách biệt tuyệt đối giữa chủ thể quyền và chủ thể nghĩa vụ. Trong những quan hệ này, chủ thể có nghĩa vụ thực hiện nghĩa vụ dưới dạng không hành động (không thực hiện bất cứ hành vi nào xâm phạm đến quyền lợi của chủ thể có quyền). Quan hệ pháp luật dân sự tuyệt đối bao gồm quyền sử dụng và quyền tạo ra tác phẩm nghệ thuật, quyền bảo vệ dữ liệu cá nhân, quyền y tế và quyền thừa kế. Trong các quan hệ này, chủ thể quyền được bảo vệ khỏi sự xâm phạm của chủ thể nghĩa vụ và có quyền thực hiện các hành động để bảo vệ quyền lợi của mình.
– Trong các quan hệ pháp luật dân sự tương đối, các chủ thể không chỉ có quyền mà còn có nghĩa vụ phải thực hiện những điều được quy định trong quan hệ đó. Ví dụ, trong quan hệ hợp đồng, các bên đều có trách nhiệm phải thực hiện những điều khoản đã được thỏa thuận trong hợp đồng. Nếu một bên không thực hiện nghĩa vụ của mình, bên kia có quyền yêu cầu bồi thường thiệt hại hoặc chấm dứt hợp đồng. Các quan hệ pháp luật dân sự tương đối không chỉ là quan hệ giữa hai bên mà có thể là quan hệ giữa nhiều bên. Trong trường hợp này, nghĩa vụ của mỗi bên sẽ phụ thuộc vào mối quan hệ của họ với nhau. Ví dụ, trong quan hệ hợp tác kinh doanh, nếu có nhiều bên tham gia, mỗi bên có nghĩa vụ thực hiện phần của mình để đạt được mục tiêu chung của quan hệ đó.
Quan hệ vật quyền và quan hệ trái quyền
– Quan hệ vật quyền là một trong những loại quan hệ pháp lý dân sự quan trọng và phổ biến nhất trong đời sống xã hội. Quan hệ vật quyền liên quan đến quyền sở hữu, quyền sử dụng, quyền tiếp quản, quyền thụ hưởng lợi ích từ một vật nhất định. Những quyền này đều được bảo vệ bởi pháp luật và có tính chất tuyệt đối, có nghĩa là chủ thể quyền có thể thỏa mãn yêu cầu của mình thông qua hành vi của chính mình, không phụ thuộc vào hành vi của người khác.
– Quan hệ trái quyền thường liên quan đến những quyền và nghĩa vụ mà các chủ thể có thể thực hiện hoặc phải thực hiện theo ý chí của người khác. Trong quan hệ trái quyền, người có quyền thực hiện những hành vi mà người có nghĩa vụ phải thực hiện, nếu người có nghĩa vụ không thực hiện hoặc thực hiện sai quy định, thì người có quyền có thể yêu cầu cơ quan nhà nước có thẩm quyền buộc người có nghĩa vụ phải thực hiện nghĩa vụ đó.
Đặc điểm của quan hệ pháp luật dân sự
Xuất phát từ đối tượng điều chỉnh và đặc điểm phương pháp điều chỉnh của luật dân sự mà quan hệ pháp luật dân sự có những đặc điểm riêng biệt để phân biệt với những loại quan hệ pháp luật khác.
– Địa vị pháp lý của các chủ thể tham gia quan hệ pháp luật dân sự đều bình đẳng.
Sự bình đẳng giữa các chủ thể trong quan hệ pháp luật dân sự là một đặc điểm không thể tồn tại đối với các chủ thể trong quan hệ hành chính và quan hệ hình sự. Trong quan hệ dân sự, các bên đều bình đẳng, không được lấy lý do khác biệt về dân tộc, giới tính, thành phần xã hội, hoàn cảnh kinh tế, tín ngưỡng, tôn giáo, trình độ văn hóa, nghề nghiệp để đối xử không bình đẳng với nhau . Bình đẳng trong quan hệ pháp luật dân sự là bình đẳng pháp lý nghĩa là pháp luật không dành đặc quyền và không phân biệt đối xử giữa các chủ thể khi họ tham gia vào quan hệ pháp luật dân sự.
– Lợi ích (trước tiên là lợi ích kinh tế) là tiền đề trong phần lớn các quan hệ dân sự. Quan hệ tài sản mang tính chất hàng hóa – tiền tệ và được điều chỉnh bằng các quy phạm pháp luật đã tạo điều kiện cho các chủ thể thông qua các biện pháp pháp lí để thoả mãn các nhu cầu vật chất cũng như tinh thần. Sự đền bù tương đương là đặc trưng của quan hệ tài sản mang tính chất hàng hóa – tiền tệ do luật dân sự điều chỉnh.
Bởi vậy, bồi thường toàn bộ thiệt hại là đặc trưng của trách nhiệm dân sự. Quan hệ dân sự chủ yếu là quan hệ tài sản, do vậy, yếu tố tài sản là cơ sở, là tiền đề phát sinh quan hệ dân sự, cho nên bảo đảm bằng tài sản là đặc trưng để buộc bên có nghĩa vụ thực hiện nghĩa vụ của họ và bên có quyền có thể thông qua các biện pháp bảo đảm này để thoả mãn các quyền tài sản của mình.
– Các biện pháp cưỡng chế đa dạng không chỉ do pháp luật quy định mà có thể tự các bên quy định về các biện pháp cưỡng chế cụ thể về hình thức áp dụng các biện pháp cưỡng chế đó. Nhưng đặc tính tài sản là đặc trưng cho các biện pháp cưỡng chế trong luật dân sự.
Trên đây là một số thông tin liên quan đến quan hệ pháp luật dân sự mà Luật Trần và Liên Danh muốn cung cấp tới bạn đọc. Hy vọng bài viết này đem đến cho bạn đọc những kiến thức bổ ích. Xin chân thành cảm ơn!